Air Việt Nam của một thời .
Chị Y. là hôtesse de l’air[1] của Air Vietnam hồi trước. Con nhà giáo, nề nếp rất mực. Lại học trường Tây từ bé. Nên chị ấy đẹp, thanh lịch và sang trọng. Cứ một lần chị ấy đi bay về, mặc chiếc áo dài xanh nước biển có logo rồng vàng trên cổ, đồng phục của Air Vietnam thời đó, đường phố cứ như sáng lên với vẻ nhẹ nhõm và cực kỳ duyên dáng của chị ấy.
Thời ấy, làm gì máy bay đã được như bây giờ với vô số tiện nghi. Không có LCD xem phim, không có headphone nghe nhạc, thậm chí không có cả bữa ăn nhẹ … Thay vào đó, là một mâm bông gòn vo viên nút cho đỡ ồn và kẹo ngậm cho bớt đau tai (?)
Tuy vậy, máy bay vẫn là một phương tiện di chuyển sang trọng, tiện nghi…, như nó vẫn thế ở mọi thời. Hàng không thì đồng nghĩa với khoa học cao cấp, văn hóa nhẹ nhàng, cư xử lịch lãm. (Theo nguồn của Dr. Nikonian)
(Hình chụp 2 Hôtesses de l'air là Chị Kim Sa và Chị Thu Thuỷ.Được biết tin là mấy Chị ra đi hồi năm 1975 và sống tại California )
Thuở ấy, được vận chiếc áo dài xanh ngọc có biểu tượng rồng vàng trên cổ áo của Air Vietnam là bảo chứng tuyệt vời về công dung ngôn hạnh. Mỗi tiếp viên hàng không, đã là một quí bà đúng nghĩa: duyên dáng, thông minh, nhẹ nhàng, phúc hậu…
Nói quá một chút, những hôtesse de l’air như chị Y. là quí vật của đất nước. Quí vật này, không tự nhiên mà có, mà hình thành từ một nếp gia phong, giáo dục rất nghiêm cẩn, chu đáo và đến nơi đến chốn. Gia đình chị Y., mà tôi là nhân chứng là một ví dụ. (Theo nguồn của Dr. Nikonian)
Nói quá một chút, những hôtesse de l’air như chị Y. là quí vật của đất nước. Quí vật này, không tự nhiên mà có, mà hình thành từ một nếp gia phong, giáo dục rất nghiêm cẩn, chu đáo và đến nơi đến chốn. Gia đình chị Y., mà tôi là nhân chứng là một ví dụ. (Theo nguồn của Dr. Nikonian)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét